"Quê hương đi về trên mỗi bàn chân
Bao nhiêu con đường mở ra độ lượng
Tâm không mong cầu bình an là vậy
An vui nơi này an khắp mọi phương.
Niềm vui trải dài sự sống
Tôi đi vững trên bàn chân
Mắt tôi mở to giữa đời này đây
Lòng không cầu làm mây trắng bay
Khổ đau từng nuôi ta lớn lên
Xin cho nắng mưa ngày sau
Vững một niềm thương chẳng hề nhạt phai.
Hạnh phúc chưa hề là hạnh phúc mình tôi
Vì biết thương mình mà đã biết thương trần gian...."
Chúng ta cùng nhau thực tập chánh niệm, học cách chăm sóc và nuôi dưỡng lòng biết ơn, tình thương, khả năng hiểu biết và những hạt giống an vui khác. Khoá tu cũng cho ta cơ hội tìm về kho tàng văn hoá của dân tộc qua những buổi chia sẻ, lễ hội và văn nghệ.